Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Sự Chăm Sóc Vĩnh Cửu Từ Một Vị Chân Sư, Phần 9/10

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

(Câu hỏi thứ hai là Làm sao để cắt đứt tần số nhớ nhung của người khác?) Người khác… nhớ người khác hả? (Dạ đúng, vấn đề này từ trước khi Tâm Ấn đến giờ cứ làm phiền lòng con.) Bao lâu rồi? […] Anh ấy nhớ cô à? (Con cũng nhớ anh ấy nữa.) Vậy tại sao hai người không đến với nhau?? (Con đã kết hôn rồi ạ!) Ồ! Thế thì thật là ngớ ngẩn. (Vâng ạ, thật là ngớ ngẩn.) […] Đừng nghĩ lung tung nữa, nghe không? (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Làm vậy là không chung thủy với chồng cô, cũng làm rối loạn tinh thần của người kia, đối với cô cũng không tốt, đó là lòng tham. Dù sao đi nữa, cô đã kết hôn rồi. Hiện tại chồng cô rất tốt. Đúng không? Được rồi. Vậy thì cô phải hết sức gìn giữ. Phải chăm sóc chồng cô nhiều hơn. Phải biết hối lỗi nhiều hơn. (Dạ.) Được chứ? (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Một người chồng tốt rất khó tìm. Chồng tiền kiếp thì chúng ta có nhiều lắm, không phải chỉ có mỗi người đó đâu. Cô có muốn tôi giúp cô tìm thêm mấy người nữa không? (Phiền lắm ạ. Ngay cả người hiện tại này con cũng muốn “xóa sổ” rồi.) Xóa sổ luôn đi. Cắt, cắt, cắt, cắt. (Vâng. Cảm ơn ạ. Cảm ơn Sư Phụ.)

Trong những trường hợp như vậy, đa phần chúng ta là đang tự rước rắc rối vào thân. Thật sự là tự tìm phiền phức. Bởi vì điều đó chẳng ích gì cả! Chúng ta phải sống tiếp, phải tiếp tục sống trong hiện tại. Chỉ có như vậy chúng ta mới tìm được niềm vui rồi đem niềm vui đó đến cho người khác, cho chồng, cho con, và cả cho người tình cũ đó nữa. Nếu cô cứ tiếp tục như vậy, hai người sẽ làm phiền nhau mãi. Điều đó cũng không tốt cho cuộc hôn nhân hiện tại. Có nghĩa là cô không chung thủy với chồng, mà có thể trong lòng anh ấy cũng biết. Anh ấy buồn bực, nhưng lại không có chứng cứ gì, rồi cả hai người đều buồn phiền, ngày càng xa cách nhau, và cuộc hôn nhân sẽ không tốt. Khi hôn nhân không còn tốt nữa, người đau khổ đầu tiên chính là cô, rồi sau đó cô sẽ hối hận. Ví dụ như, nếu hôn nhân tan vỡ, chồng cô rời bỏ cô, hoặc cô bỏ anh ấy, vậy thì còn gì tốt đẹp nữa? Rồi con cái thì sao, rồi… còn rất nhiều vấn đề khác nữa, đúng không? Còn nếu như chồng cô đồng ý, thì cô cứ rời anh ấy, rồi đi lấy người kia. Muốn vậy không? Nếu không muốn thì phải dứt khoát cắt đứt. “Phựt!”

Cô biết cái gì là tốt cho cô, thì phải quyết tâm mà bảo vệ cái đó. Đừng nghĩ là đã có rồi, tốt quá rồi, mà không biết trân quý. Nếu không trân quý, tới khi chết rồi hoặc mất đi rồi, sẽ đau khổ vô cùng. Rồi cô sẽ tự dày vò bản thân suốt đời. Như vậy đâu có tốt. Bây giờ quý vị đã có chồng, hoặc vợ, hoặc bạn gái mới, bạn trai mới, thì phải trân quý người hiện tại. Phải nhìn ra những điểm tốt ở họ, phải trân quý họ, thương họ nhiều hơn, ủng hộ họ nhiều hơn. Rồi cả hai sẽ ngày càng thương nhau hơn, rồi quý vị sẽ cảm thấy người hiện tại còn tốt hơn người trước kia nữa. Bởi vì cô không chăm sóc người hiện tại, không tưới nước cho “cây” này, nên nó không thể lớn mạnh được. rồi cô trở nên ngày càng… cô lại cứ so sánh: “Người cũ tốt hơn”. Càng so sánh, người hiện tại càng trở nên tệ hơn trong mắt cô; càng tệ thì cô càng so sánh; càng so sánh, cô càng đau khổ, rồi cuối cùng mất cả hai người.

Cho dù tôi cho phép cô rời bỏ chồng để kết hôn với người tình từ kiếp trước, cũng chưa chắc đã có gì tốt đẹp. Vì nhân duyên đó đã chấm dứt rồi, nên cô mới gặp người khác và mới kết hôn với người đó. Nếu Thượng Đế thật sự muốn như vậy thì hai người đã gặp nhau, và lại kết hôn rồi. Bây giờ cô cứ đứng đó giằng co, lưu luyến kiểu đó, thì cuối cùng sẽ mất cả hai. Rồi tâm trạng cũng không vui. Đó không phải là hành động sáng suốt đâu. Có phải không? (Dạ phải.) Biết đâu sau khi hai người kết hôn hai, ba ngày là cãi nhau kịch liệt rồi. Có lúc chúng ta lưu luyến vì ở xa nhau, nên tưởng tượng ra nghĩ rằng anh ấy thật tốt, thật tốt, thật tốt. Nhưng sau khi gặp nhau, cô biết ra tính cách của anh ấy như thế, tính khí của anh ấy như thế. Tiền bạc thì rất... rất gì? Keo kiệt. (Keo kiệt.) Sau đó anh ấy có thể mất việc, ăn uống lại rất kén chọn. Ôi, lúc đó lãng mạn gì cũng chẳng còn. Đừng như vậy nữa. Hãy coi anh ấy như là anh trai hoặc em trai, là xong. Dừng tại đó đi. Được rồi, đừng nhìn vào mắt, đừng nói mấy lời... nũng nịu. Gọi anh ấy là anh trai hay em trai, hoặc là sư huynh. Nói chuyện cho đàng hoàng, nghiêm túc.

Trong lòng chỉ nên có một người chồng, như vậy cô mới biết thế nào là hạnh phúc. Đôi khi chúng ta nghĩ có nhiều bạn trai, bạn gái sẽ rất hạnh phúc, nhưng quý vị sai rồi! Thế thì quý vị không biết tình yêu là gì. Khi mình chuyên tâm yêu một người thì mới thật sự hạnh phúc. Rồi khi cô hạnh phúc, anh ấy cũng sẽ hạnh phúc, và khi cả hai người hạnh phúc, thì lại càng hạnh phúc hơn nữa, rồi cùng nhau vui vẻ. Lúc đó cô mới thấy cuộc hôn nhân này thật sự là đúng đắn. Nếu cô không chăm sóc nó thì cô sẽ mất tất cả. Sau này nếu cô kết hôn với người khác, trong lòng cô sẽ bất an; lương tâm không thể tha thứ cho mình, rồi lại phiền não về cuộc hôn nhân mới rồi lại làm tổn thương người mới ấy, sẽ không tốt cho cả hai. Ba người đều đau khổ. Nói cho cô biết, chẳng có gì tốt đẹp đâu. Cắt, cắt, cắt, cắt, cắt! Ngay bây giờ, bây giờ, bây giờ! Chuyện quá khứ thì thôi bỏ đi, chuyện tương lai cũng đừng lo làm gì. Được chưa? Biết rồi chứ?

Còn câu hỏi nào nữa không? (Dạ hết rồi.) Hết rồi à? (Sư Phụ.) Được rồi, được rồi. (Sư Phụ, vừa nãy người hỏi về việc mang thai lần hai là vợ con. Cô ấy đã mang thai được năm tháng rồi. Con muốn...) Cái gì? Là ai? (Vị sư tỷ mang thai lần hai đó là vợ con.) Biết rồi. (Con muốn thỉnh cầu Sư Phụ đặt tên cho đứa bé của chúng con) Là cô ấy, anh là chồng cô ấy hả? Cô ấy là... (Cô ấy là vợ con...) Anh muốn tên con trai hay con gái? (Bây giờ con vẫn chưa biết.) Không biết thì sao tôi đặt được? Được rồi, tôi đặt cái tên trung tính vậy. Vậy để tôi nghĩ thử xem. Khó quá trời. Con của anh mà lại bắt tôi chịu trách nhiệm. Kỳ ghê. (Là “con” của Sư Phụ mà.) Gọi bé là… Gọi bé là “Minh Minh”, được không? (Dạ được, thưa Sư Phụ.) “Minh Minh” nghe hay mà. (“Minh Minh” là hai chữ “minh” trong chữ “ngày mai” ạ?) Là “Minh” trong chữ “sáng ngời” đó. “Minh” trong “quang minh” - ánh sáng đó. Nếu là con trai, thì gọi là “Minh” thôi. (Dạ.) Nếu là con gái thì gọi “Minh Minh”. Cũng dễ thương lắm đó! (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Nếu sinh đôi, thì mỗi bé một chữ “Minh”. Ôi, khó ghê! Cái gì tôi cũng phải làm, cả việc đoán tương lai và...

Đưa cho cô ấy. (Cảm ơn Sư Phụ. Con của con… Chúng con đã thọ Tâm Ấn được tám năm rồi. Cả nhà đều đã thọ Tâm Ấn, rất... Chúng con được Sư Phụ chăm sóc rất nhiều, con rất biết ơn Sư Phụ. Khoảng hai, ba năm trước, con trai con đi lính, nên phạm giới, vì vậy thẻ Tâm Ấn của cháu đã bị đổi thành thẻ đỏ. Cháu đã mang thẻ đỏ hơn hai năm rồi.) Cái gì? (Cháu đã mang thẻ đỏ hơn hai năm rồi. Thẻ đỏ. Cháu rất hối hận. Lần này con đi bế quan, cháu quỳ trước hình Sư Phụ, cứ sám hối mãi, cứ khóc hoài.) Thôi được rồi, được rồi. Bảo cháu xin lấy lại thẻ cũ đi. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ. Xin cảm tạ Sư Phụ.) Không có gì. Quý vị phải tự làm đơn xin lại nha. Phải nói với trung tâm rằng: “Bây giờ tôi rất hối lỗi. Tôi thật sự rất hối lỗi. Tôi nhất định rất hối lỗi. Tôi vô cùng, vô cùng ăn năn sám hối”. Rồi quỳ trước trước mặt họ (liên lạc viên) mà sám hối. Cho họ thấy thành ý, thì họ sẽ trả lại thẻ thôi. Ban đầu phạm lỗi, mà sám hối rồi, thì 6 tháng là có thể... lấy lại thẻ. Chắc là quý vị không nói gì nên mới vậy, không nói gì hết hả? Phải sám hối với họ kìa, không cần sám hối trước hình của tôi đâu. Tấm hình có nói gì đâu. Chỉ cười và ngồi đó thôi. Vô ích mà. (Cháu có viết thư cho trung tâm và Trung tâm trả lời là đợi họ bế quan kỳ này về, rồi sẽ xem xét lại.) Được rồi. Được rồi. (Họ có nói vậy đó ạ.) Được, vậy thì nói với anh ấy… (Con nghĩ hôm nay là mẹ cháu, con lấy hết can đảm để cầu xin Sư Phụ.) Được. Được. Hai năm là đủ rồi, đủ rồi. (Cảm ơn Sư Phụ. Cảm tạ Sư Phụ.) Hai năm là quá lâu rồi. Phạm một lỗi thôi mà. (Cảm ơn. Cảm ơn Ngài.) Quý vị nên suy nghĩ lại để sau này đừng phạm lỗi nữa. Cái Trung tâm đó nghiêm quá. (Dạ phải, dạ phải.) Sư Phụ sẽ không nói gì đâu. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Dạ, dạ.) Được chưa? (Cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.) Không sao, không sao. (Sư Phụ chăm sóc tỉ mỉ chu đáo. Cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị nói với trung tâm là Sư Phụ đã cho phép rồi. (Dạ, cảm ơn ạ.)

Còn ai nữa không? Được rồi chứ? Nói đi. Cô ấy còn muốn nói nữa. (Xin lỗi, Sư Phụ. Con thật sự muốn hỏi. Bạn trai con vì con mà biết đến Sư Phụ rồi được thọ Tâm Ấn. Lúc đầu con rất vui. Nhưng sau đó tình cảm tụi con có chút rạn nứt. Rồi con cảm thấy rất… con cảm thấy rất tổn thương. Con nghĩ anh ấy cũng là đồng tu… Tại sao một người đồng tu lại có thể làm tổn thương con như vậy? Con vẫn chưa thể bình tâm lại được.) Tại sao anh ấy làm tổn thương cô? Anh ấy có người khác hay gì à? (Dạ không, nhưng mà tụi con ban đầu có mối quan hệ rất tốt. Nhưng sau đó thì trở nên không tốt nữa.) Lạnh nhạt hả? (Dạ, thường xuyên cãi nhau.) Có chuyện gì? Vì sao mà cãi nhau? Cãi nhau vì chuyện gì? (Vì chuyện gia đình. Gia đình anh ấy và gia đình con kết hợp lại thì trở nên rất phức tạp. Thường xuyên cãi nhau vì chuyện của gia đình anh ấy hoặc chuyện của gia đình con. Nên con cảm thấy… Và mỗi lần cãi nhau con lại cảm thấy bị tổn thương rất nhiều rồi con rất buồn. Nhưng con cảm thấy… Anh ấy nói với con là Sư Phụ từng nói nhiệm vụ lớn nhất của con trong đời này là để dẫn dắt anh ấy tu hành, điều đó làm con thắc mắc tại sao? Con cảm thấy con đã dành rất nhiều tình cảm để dẫn anh ấy đến với tu hành, nhưng sao cuối cùng kết quả lại như thế này?)

Cô đang trách người nhà mình à? (Dạ con...) Cả hai bên gia đình. Cô đã biết lý do rồi. Cô nên nói chuyện với anh ấy Anh ấy có ở đây không? (Anh ấy ở Đài Loan (Formosa).) Cô hãy nói với anh ấy: chúng ta đừng vì người khác mà cãi nhau. Nên nhận ra rằng vấn đề là từ người khác, không phải từ hai chúng ta. Hãy yêu thương nhiều hơn, nói chuyện dịu dàng, nói rằng cô vẫn rất yêu anh ấy, rất thích anh ấy, và mối quan hệ của hai người rất tốt đẹp. Tất nhiên hai bên đều có cha mẹ, có gia đình riêng, nên đương nhiên sẽ có mâu thuẫn. Hầu hết những cuộc cãi vã trong gia đình đều là vì hai bên... “Thông gia” tiếng Tàu nói sao? (Dạ, là thông gia, thân thuộc, người nhà.) (Thông gia, thông gia.) Thông gia? (Thông gia.) Thông gia. Vậy quý vị phải hiểu rõ, biết rõ “kẻ địch” là ai, hiểu được vấn đề nằm ở đâu. Nếu không thể cãi nhau với họ thì nên buông bỏ. Đừng biến chuyện đó thành cái cớ để cãi nhau. Hai người phải nhận thức rõ như vậy, và nói chuyện rõ ràng với anh ấy. Mỗi lần sau khi cãi nhau với người khác, cô về nhà nói với anh ấy: “Chúng ta đừng cãi nhau nữa, chỉ là hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi”. Nếu anh ấy vẫn không buông bỏ được, thì cãi nhau một chút cũng không sao. Nhưng sau đó phải biết vấn đề nằm ở đâu, và có thể giảm bớt vấn đề đó hay không.

Bình thường quý vị cãi nhau vì chuyện gì? Ví dụ vì sao lại cãi nhau? Cô nói một, hai ví dụ, rồi tôi mới biết mà nói. (Vì ba của anh ấy ngoại tình, nên anh ấy phải ở lại đó để lo chuyện gia đình, mà nếu con đưa ra ý kiến gì, anh ấy thường cảm thấy…) Cô không nên làm vậy. (Dạ đúng vậy. Anh ấy cảm thấy, ví dụ như, ban đầu anh ấy định về Mỹ, nhưng giờ vì chuyện gia đình phức tạp, nên anh ấy phải ở lại đó, rồi hai đứa con phải sống xa nhau.) Hiểu. (Hoàn toàn không thể giao tiếp với nhau.) Hiểu. (Dù có vấn đề cũng không thể bàn bạc.) Hiểu. (Con hay than phiền với anh ấy, rồi anh ấy lại nghĩ là con không thông cảm cho anh ấy…) Vậy khi nào anh ấy mới quay lại Mỹ? (Con không biết, anh ấy nói phải đợi giải quyết xong mọi chuyện thì mới về được. Nhưng con cảm thấy như là…) Là chuyện gì? (Là chuyện ba anh ấy ngoại tình.) Làm sao giải quyết được? (Con cũng không biết, nhưng anh ấy nói…) Giờ giải quyết thế nào? (Anh ấy ở lại đó để giúp mẹ.) Vì mẹ anh ấy đang rất đau khổ. (Dạ đúng rồi...) Vậy đó.

Được rồi. Vậy thì thế này, nếu anh ấy không về Mỹ, mà cô lại rất nhớ anh ấy, thì cô về Đài Loan (Formosa) đi. Vì anh ấy đang có vấn đề cần lo, còn cô thì không. Bây giờ anh ấy đang có việc cần xử lý. Nếu cô thật lòng muốn giúp anh ấy và cũng nhớ anh ấy, thì hãy về đó cùng anh ấy, giúp anh ấy, đừng cãi nhau với anh ấy nữa. Giờ trong lòng anh ấy rất rối, anh ấy đã hy sinh như vậy vì mẹ rồi, cô nên hiểu cho anh ấy mới đúng. Nếu nhớ anh ấy thì về đi, ở đây làm gì? Cần gì bắt anh ấy phải về đây? Một trong hai người phải đi, vậy thì cô đi đi. Vì anh ấy đang gặp khó khăn, cần người giúp đỡ, còn bên cô thì không có vấn đề gì cả, thì tại sao anh ấy phải về đây giúp cô? Gia đình anh ấy, anh ấy không thể bỏ. Anh ấy là người con rất tốt, hiếu thảo, cô nên vui mừng vì điều đó. Nếu một người đàn ông không hiếu thảo với mẹ, thì cũng chẳng đáng tin đâu. Anh ấy hiếu thảo với mẹ như vậy, cô nên thấy hạnh phúc mới đúng. Ý là anh ấy hiểu phụ nữ. Sau này sẽ không đối xử như vậy với cô, sẽ không ngoại tình. Bởi vì anh ấy biết điều đó đau khổ đến mức nào, hiểu chưa? Anh ấy là một người đàn ông rất tốt. Giờ anh ấy đang gặp khó khăn và giằng co, cô nên quay về và giúp anh ấy. Nếu không về được, thì hãy thường xuyên gọi điện động viên anh ấy, nói: “Em rất yêu anh, và em hiểu anh. Anh cứ ở lại giúp mẹ. Khi nào xong thì anh về. Nếu có việc gì em có thể giúp, hãy nói với em”. Như vậy mới là đúng. Đừng trách móc một người đang gặp khó khăn và đang vật lộn với vấn đề của mình. Được không? (Dạ được.)

(Thưa Sư Phụ, là như thế này. Nếu bây giờ con quay về, ba mẹ con sẽ phản đối lắm. Họ cảm thấy rằng con vừa mới bắt đầu công việc ở đây.) Hiểu rồi. (Con vừa mới bắt đầu công việc.) Ờ. Được rồi. (Con vừa mới tốt nghiệp và mới tìm được việc làm.) Ờ. (Cho nên tình hình rất khó xử.) Hiểu. Vì vậy tôi nói với cô: nếu cô không thể quay về, thì hãy gọi điện cho anh ấy, động viên anh ấy. Thường xuyên nói chuyện với anh ấy, nói rằng: “Em nhớ anh nhiều lắm, em rất muốn về để giúp anh. Nhưng em sợ nếu em về, ba mẹ em bên này sẽ không vui. Mà em cũng không chắc khi em về, liệu anh có vui không, em có giúp được gì không. Cho nên ít nhất, hai chúng ta giữ liên lạc với nhau”. Phải ủng hộ anh ấy, ủng hộ hoàn toàn. Đừng trách móc anh ấy. Đừng hỏi quá nhiều câu.

Hiện giờ trong lòng anh ấy đã rối bời rồi, đau khổ lắm rồi. Anh ấy không giúp được gì, vì cả hai bên đều là ba mẹ của mình. Dù giúp bên nào thì bên kia cũng không vui. Làm con đã rất khổ rồi, đừng ép anh ấy thêm, đừng gây thêm áp lực cho anh ấy. Có thể anh ấy cũng rất nhớ cô, nhưng tình hình là như vậy, nếu cô bảo anh ấy bỏ mẹ mà đến với cô, vậy thì không hay. Trong lòng anh ấy cũng sẽ không được bình an, yên ổn. Dù anh ấy có về đây, cũng sẽ không thể toàn tâm toàn ý yêu cô được. Cho nên cô chỉ có một cách: đó là ủng hộ, giúp đỡ anh ấy. (Dạ, con cảm ơn Sư Phụ.) Hoàn toàn ủng hộ anh ấy. “Nếu anh làm gì, cũng đều đúng. Anh là người em yêu nhất. Anh làm gì cũng đúng cả. Chỉ là vì em quá nhớ anh, nên đôi lúc suy nghĩ lung tung. Em rất muốn anh về đây, nhưng em biết làm vậy là không tốt cho anh, cho nên em hy sinh. Em rất nhớ anh, nhưng anh ở đó giải quyết xong mọi việc rồi hãy về. Chúng ta giữ liên lạc thường xuyên. Có chuyện gì mà em giúp được, hai chúng ta cùng nhau bàn, biết đâu sẽ tốt hơn”. Nói với anh ấy như vậy. Đừng ép anh ấy kiểu: “Em biết cái gì tốt hơn. Ý kiến của em là đúng”. Đừng! Anh ấy có thể chấp nhận ý kiến của cô, cũng có thể không. Không sao cả. Vì anh ấy sẽ nghĩ đây là chuyện gia đình anh ấy, cô là người ngoài, có thể không hiểu hết. Nếu cô cứ phản đối anh ấy, anh ấy lại càng không muốn nghe. Hiện giờ anh ấy đâu còn lựa chọn nào khác, mà cô cứ bắt anh ấy quay về, anh ấy không làm được. Cuối cùng anh ấy đành phải bỏ cô thôi, đúng không? Chuyện phức tạp quá, anh ấy cũng chịu không nổi. Hiểu chưa? (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.)

Không thì như vầy... Tôi biết rồi, đợi một chút. Không thì lâu lâu cô về thăm anh ấy một lần, rồi quay lại, rồi lại về. Như vậy ba mẹ cô cũng vui, mà anh ấy cũng biết cô ủng hộ anh ấy. Mỗi lần gặp nhau, đều thể hiện yêu thương, ủng hộ một cách dịu dàng, đừng tạo thêm áp lực cho anh ấy. Giả sử đổi lại là cô đang ở trong hoàn cảnh của anh ấy, cô sẽ cảm thấy thế nào? Cô sẽ chọn ra sao? Hiểu chưa? Hãy nhớ là, chỉ có yêu thương và ủng hộ, đừng chống đối anh ấy nữa, cũng đừng trách móc bất cứ điều gì. Anh ấy làm vậy là đúng. Hiểu chứ? Chính cô mới là người sai. Tôi hiểu là cô yêu anh ấy nhiều. Khi yêu một người, chúng ta không muốn xa cách, nhưng thế giới này là vậy. Sinh ra đã có cha mẹ rồi. Nếu không có cha mẹ thì làm sao có anh ấy? Cho nên, có cái này thì không có cái kia. Chúng ta không thể có tất cả. Hiểu không? Anh ấy rất tốt.

Photo Caption: Thượng Đế Là Nghệ Sĩ Đích Thực!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (9/10)
1
Giữa Thầy và Trò
2025-07-26
2964 Lượt Xem
2
Giữa Thầy và Trò
2025-07-27
2307 Lượt Xem
3
Giữa Thầy và Trò
2025-07-28
2131 Lượt Xem
4
Giữa Thầy và Trò
2025-07-29
2264 Lượt Xem
5
Giữa Thầy và Trò
2025-07-30
2092 Lượt Xem
6
Giữa Thầy và Trò
2025-07-31
2099 Lượt Xem
7
Giữa Thầy và Trò
2025-08-01
1890 Lượt Xem
8
Giữa Thầy và Trò
2025-08-02
1937 Lượt Xem
9
Giữa Thầy và Trò
2025-08-03
1726 Lượt Xem
10
Giữa Thầy và Trò
2025-08-04
1781 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
Thuần Chay: Lối Sống Cao Thượng
2025-08-19
252 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-08-19
1034 Lượt Xem
Tủ Sách Khai Tâm
2025-08-19
249 Lượt Xem
Tiết Mục Ngắn
2025-08-18
643 Lượt Xem
38:56

Tin Đáng Chú Ý

293 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-08-18
293 Lượt Xem
Người Tốt, Việc Hay
2025-08-18
286 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-08-18
1372 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android